Tuesday, December 31, 2013
NGẬP NGỪNG
Giơ tay, định xé tờ lịch cũ
Tay ngại ngần...
nén lại ít giây.
31 tháng mười hai - ngày tận, tháng cùng!
Một năm qua mau....
Ta ngồi ngẫm lại Bao nhiêu cảm xúc cuộc đời... Hỉ, nộ, ái, ố thay nhau tới Được, thua, còn, mất cứ loanh quanh Hạnh phúc, khổ đau, viên mãn, chán chường...
....
Tay ngập ngừng....
Tiếc tờ lịch cũ !
Hay tay tiếc....
Một ngày Xuân Sắc ?
cpcm - ngày ba mươi mốt - tháng mười hai.
ctt
TỜ LỊCH CUỐI NĂM
Đưa tay gỡ chậm tờ lịch cuối,
Cố níu thời gian của một năm.
Giao thừa. Ta sắp thêm một tuổi.
Một bước gần hơn tới chỗ nằm.
Phải chi ta được là thi sĩ,
Mượn tiếng
thi ca giải tỏa lòng.
Bèo dạt
mây trôi về đâu nhỉ?
Bến đò
ngày ấy có còn không?
Ai cũng đi qua một kiếp người.
Ai cũng đi qua một kiếp người.
Trăm
năm ta sẽ được mấy mươi?
Tình -
tiền hai chữ như tơ quấn,
Trói cột đời ta khóc lộn cười.
Trói cột đời ta khóc lộn cười.
Thả tay buông nhẹ tờ lịch cuối.
Năm cũ
giờ đây đã hết rồi.
Sáu
lăm, màu tóc pha tiêu - muối.
Ngoái cổ,
thời gian luống ngậm ngùi.
Cung Trầm
Mừng Năm Mới
Dường như con tim đang rộn rã
Theo nhịp đồng hồ quay mau
Dường như bao người đang vội vã
Hân hoan tìm về bên nhau
Dường như đêm reo vui lời gió
Thành phố đang tưng bừng rực rỡ
Lung linh muôn ánh đèn màu
Tình thân bao nỗi dạt dào
Hap- py new year
Heu- reuse année
Mời nhau nâng ly cung chúc tân xuân
Ngàn câu miên man bên chén rượu mừng
Ấm áp trao nhau điệp khúc tương phùng
Từ ngàn phương ta quay về đây
Về trao nhau nụ cười thân ái
Và cùng
Hap- py new year
Heu- reuse année
Cùng bao thân thương ta nâng ly thật cao
Mừng năm đang qua với bao lời xôn xao
Niềm vui muôn sắc muôn màu
Dường như con tim đang thật ấm
Theo điệu nhạc vui ngất ngây
Dường như nghe lòng ta chợt đắm
Theo men nồng ru giấc say
Dường như không gian chung nhịp thở
Thế giới đang dang tay rộng mở
Hân hoan nâng chén rượu mừng
Chào năm đang tới tưng bừng
Dường như bao người đang vội vã
Hân hoan tìm về bên nhau
Dường như đêm reo vui lời gió
Thành phố đang tưng bừng rực rỡ
Lung linh muôn ánh đèn màu
Tình thân bao nỗi dạt dào
Hap- py new year
Heu- reuse année
Mời nhau nâng ly cung chúc tân xuân
Ngàn câu miên man bên chén rượu mừng
Ấm áp trao nhau điệp khúc tương phùng
Từ ngàn phương ta quay về đây
Về trao nhau nụ cười thân ái
Và cùng
Hap- py new year
Heu- reuse année
Cùng bao thân thương ta nâng ly thật cao
Mừng năm đang qua với bao lời xôn xao
Niềm vui muôn sắc muôn màu
Dường như con tim đang thật ấm
Theo điệu nhạc vui ngất ngây
Dường như nghe lòng ta chợt đắm
Theo men nồng ru giấc say
Dường như không gian chung nhịp thở
Thế giới đang dang tay rộng mở
Hân hoan nâng chén rượu mừng
Chào năm đang tới tưng bừng
27-12-2013
CHÚC MỪNG NĂM MỚI 2014
Đưa tay tờ lịch cuối rơi.
Một vòng thiên địa dần trôi định tuần.
Khởi đầu năm mới mùa Xuân.
Một đời ta đã bao lần đón đưa.
CHÚC ngày nắng ấm giao mùa.
MỪNG em một tuổi sớm trưa ngọt mềm.
NĂM nay tóc rối mượt êm.
MỚI hay tình đã già thêm tuổi buồn.
THẾ sao em cứ thiệt hơn.
GIỚI từ anh gửi câu hờn dổi em.
AN phần lạc dấu tuổi tên.
BÌNH thân anh đứng một bên cuộc đời.
DÂN ca em gửi cho tôi.
TỘC người giống Lạc ngàn đời thương nhau.
ẤM lòng dưa hấu đỏ màu.
NO cơm một bát canh rau ngọt bùi.
GIA tiên đứng giữa đất trời.
ĐÌNH xưa vẩy gọi câu mời ngàn năm.
HẠNH dung sợi chỉ buột chân.
PHÚC khang em cũng được phần vậy thôi.
Bây giờ tôi chúc riêng tôi.
Vui cùng gia đạo sống đời phù nhân.
Cho xin mắt sáng an thần.
Một bầu máu nóng chia phân ngực đầy.
Vui cùng bè bạn sớm mai.
Ngày sau đất gọi xuôi tay cuối đầu.
Hôm nay còn được gặp nhau.
Chung ly đối ẩm đón chào nắng Xuân.
Cầu mong Xuân đến trăm lần....
Đỗ Công Luận
26/12/2013
26/12/2013
Sunday, December 29, 2013
Saturday, December 21, 2013
Saturday, December 14, 2013
NHỚ VẦNG TRĂNG KHUYA
Trăng khuya soi sáng khung trời
Nghe lòng thổn thức bồi hồi nhớ ai
Lặng nhìn trăng khuất bóng mây…
Bỗng dưng nhớ lại tháng ngày yêu nhau
Tình anh tha thiết ngọt ngào
Lung linh điệu nhạc dạt dào tình mơ…?!
Phải anh đem mộng vào thơ…?!
Cho niềm hạnh phúc vỗ bờ dâng cao
Thềm hoa lay động nghiêng chao
Mùi hương yêu quyện ngọt ngào bến trăng
Yêu đương mộng lạc cung hằng
Chờ nhau thao thức dưới vầng trăng soi…
Bên nhau tình mộng tuyệt vời
Mênh mông vũ trụ đầy vơi xuân nồng
Giấc mơ đọng dấu ái ân…
Trái tim thầm hẹn những lần trăng khuya
Hoàng Ánh Nguyệt
Thursday, December 12, 2013
Wednesday, December 11, 2013
Huyền Thoại Mùa Đông
Em giấu mùa đông trong áo lụa
Nhặt chiếc lá vàng sang tặng tôi
Hình như trời chớm qua kỳ rét
Chiếc lá hồn nhiên ấm một người
Tôi giấu mùa đông trong nỗi nhớ
Bài thơ tháng chạp tặng riêng em
Thì ra trời vẫn còn hương bấc
Thơ tôi hoá lá rụng bên thềm
Tôi về gom gió mùa đông lại
Gởi em màu nắng nhạt bên sông
Lẽ đâu trời vẫn chưa thay áo
Vườn em sương trắng xuống mênh mông
Em gom hết lá nơi thềm cũ
Nhặt cả vần thơ ai đánh rơi
Ngọn lửa nhà em sao ấm quá
Còn tôi hoá đá ở bên trời...
Nhặt chiếc lá vàng sang tặng tôi
Hình như trời chớm qua kỳ rét
Chiếc lá hồn nhiên ấm một người
Tôi giấu mùa đông trong nỗi nhớ
Bài thơ tháng chạp tặng riêng em
Thì ra trời vẫn còn hương bấc
Thơ tôi hoá lá rụng bên thềm
Tôi về gom gió mùa đông lại
Gởi em màu nắng nhạt bên sông
Lẽ đâu trời vẫn chưa thay áo
Vườn em sương trắng xuống mênh mông
Em gom hết lá nơi thềm cũ
Nhặt cả vần thơ ai đánh rơi
Ngọn lửa nhà em sao ấm quá
Còn tôi hoá đá ở bên trời...
Ngày 11-12-13
Hôm nay, các nhà toán học và những người yêu thích các con số có dịp tổ chức ăn mừng khi đây là ngày cuối cùng có các chữ số ngày tháng năm xếp tiếp nhau. Hàng ngàn kế hoạch kết hôn, thậm chí nghỉ hưu cũng được đặt ra để đánh dấu sự kiện độc đáo này.
Theo kiểu viết của người Mỹ, ngày 12-11-2013 cũng
là ngày đặc biệt với các con số tịnh tiến. Theo khảo sát hàng năm Bridal
của David, hơn 3.000 đám cưới là đã diễn ra tại Mỹ vào ngày 12-11-2013
vừa qua , trong khi vào ngày này năm trước chỉ với 371 đám cưới. Theo
kiểu viết tháng đặt trước ngày, trong thế kỷ này họ sẽ còn có thêm một
ngày nữa, đó là 12-13-14 (ngày 13-12-2014). Sau đó, phải mất khoảng 90
năm nữa mới có chuỗi ngày có số tiến như vậy xuất hiện. Nó rơi vào năm
2103, với ngày 01-02-03 (ngày 1-2-2103).
Những ngày có con số đặc biệt khác
Ngày kỳ cục: Là những ngày có ngày, tháng và năm đều là số lẻ và nối tiếp nhau như: 01-03-05, 03-05-07. Ngày cuối cùng trong thế kỷ này là 09-11-13 và phải chờ tới 92 năm nữa mới lại có 1 ngày Odd Day như vậy (ngày 01-03-05 trong thế kỷ 22).
Ngày Trumpet (ngày bộ ba): Nhịp đọc các con số được lặp đi lặp lại 2-22-22 - phát âm two two two nghe giống như tiếng kèn đồng trumpet.
Ngày bình phương (4-4-16): Lần gần đây nhất là 3-3-9.
Ngoài ra còn có những ngày đặc biệt khác như ngày tiến lên (10-11-12) và ngày “bộ ba” (08-08-08).
Sunday, December 8, 2013
Có Em Trong Đời
Ở đâu trong cuộc sống nầy
Có em là có những ngày dễ thương
Ở đâu trong cuộc đời thường
Có em đời đã vàng ươm tiếng cười
Trời cao xanh một khoảng trời
Gió qua gió cũng bồi hồi bay qua
Chỉ chừng một chút mưa sa
Đã nghe chết ngộp trong tà áo em
Hương trong áo lụa em mềm
Mùi trong tóc xõa không quên được mùi
Có em đá thốt nên lời
Cỏ thêm xanh ngắt môi cười thêm quen
Cảm ơn em gọi chút duyên
Đời không còn nghiã nếu em đi rồi!
TRẦN KIÊU BẠC
Wednesday, November 27, 2013
Tuesday, November 26, 2013
SÁT NA BỖNG HOÁ TRĂM NĂM
(Khoảnh khắc nghĩ về Nhà văn NXH)
Có phải Người Đi Trên Mây?
Nghe không gió hỏi mộng trầy bởi sao!
Thưa rằng mộng vốn chiêm bao
Theo hư vô nhặt trái sầu rất xanh
Làm sao trở giấc an lành
Bụi và Rác đã trở thành chứng nhân
Gió nghiền nát hạt vi trần
Thổi tan mộng huyễn tiền thân hiện
hình
Đi-về vẫn chỗ vô minh
Chênh vênh chiếc bóng lộ trình ngày
xưa
Ngôi Nhà Ngói Đỏ chìm mưa
Mù sương mây trắng ai vừa ghé thăm
..................................................................
Sát na bỗng hoá trăm năm.
Kiều Mộng Hà
Desoto, Oct 16.2013
*
Những chữ viết nghiêng là tên tựa Tác phẩm của NXH
Tuesday, November 12, 2013
Thursday, November 7, 2013
Tình Bằng Hữu
Qua cơn giông bão mấy mươi năm,
Trong sáng, vằng vặc ánh trăng rằm.
Xa xôi muôn dặm ta tìm đến,
Ánh mắt mừng thay phút viếng thăm.
Bi hoan mấy nỗi cùng buông xuống,
Hàn huyên trăm khúc vẫn chưa kham !
Ngày vui phút chốc qua vùn vụt,
Chia tay, hơi ấm mãi còn vương !
OngthoaiDinh
Tứ Hai mình nè!
Đây Tứ 2 dễ thương.
Những cô em gái rất bình thường.
Những người mẹ giỏi đầy nhân hậu.
Nụ cười rực rỡ tựa kim cương.
Em gái Tứ 2 ơi!
Chị thấy các em đẹp tuyệt vời.
Tình bạn làm hồng thêm màu má.
Tuổi nào cũng đẹp cũng thêm tươi
Vui lên Tứ 2 ơi!
Hãy vui cho trọn kiếp sống này.
Bao nhiêu gian khổ đời đổi thay.
Bây giờ êm ấm cùng con cháu.
Bè bạn họp vui tay trong tay
Chiếc thuyền bé xíu làm phông.
Các em là những hoa hồng thật xinh
Nắm tay này chị em mình
Cà Phê Cầu Mát đậm tình quê hương.
Chị Thêm.
Những cô em gái rất bình thường.
Những người mẹ giỏi đầy nhân hậu.
Nụ cười rực rỡ tựa kim cương.
Em gái Tứ 2 ơi!
Chị thấy các em đẹp tuyệt vời.
Tình bạn làm hồng thêm màu má.
Tuổi nào cũng đẹp cũng thêm tươi
Vui lên Tứ 2 ơi!
Hãy vui cho trọn kiếp sống này.
Bao nhiêu gian khổ đời đổi thay.
Bây giờ êm ấm cùng con cháu.
Bè bạn họp vui tay trong tay
Chiếc thuyền bé xíu làm phông.
Các em là những hoa hồng thật xinh
Nắm tay này chị em mình
Cà Phê Cầu Mát đậm tình quê hương.
Chị Thêm.
Monday, October 28, 2013
Nơi Anh Ở
Nơi anh ở có nhiều thông cao lắm.
Những cây thông không phải tự anh trồng.
Thông đã có nơi đây từ lâu lắm,
Thuở cha về xin rước mẹ sang sông.
Những cây phong dọc đường ngày hai bận,
Đón đưa anh cười khúc khích bao lần.
Sóc nhiều lắm, chuyền cành vui đáo để,
Hai con già thủ thỉ. Chắc tình nhân?
Trong công viên không xa nhà anh lắm,
Có cây sồi sống thọ mấy trăm năm.
Người bản xứ bảo một cây nhiễm độc,
Bỏ bạn già đơn chiếc tháng cùng năm!
Cách không xa rừng thưa là nhà anh.
Nhiều đêm về sói hú lúc trăng thanh,
Lắm lúc gấu, chó hoang đêm mất ngủ,
Đi lang thang lục thùng rác kiếm ăn.
Say trăng sáng nai vàng thường đi lạc,
Dọc lề đường như giữa chốn rừng xanh!
Anh mỉm cười: ngày xưa mình đâu khác?
Dạo chơi trăng giữa phố thị đô thành!
Lá vào Thu rơi nhiều nơi anh ở,
Không chỉ vàng, còn đỏ, tím...em ơi.
Lá Thu rơi chất chồng như nỗi nhớ,
Xưa ngập ngừng, bỡ ngỡ lúc đi chơi.
Những ngày Đông, núi bạc đầu tuyết trắng,
Phủ ngàn thông vắng lặng một trời thương.
Anh nhìn thông, buôn buốt giá trăm đường,
Len lén chạy về tim tìm chút ấm.
Cung Trầm
Monday, October 21, 2013
Lá Thu Rơi…
Tôi đi dưới nắng Thu vàng
Hồn rơi như lá thân tàn như cây
Tâm tư trót gởi cho mây
Sao đem thương nhớ mà xây ân tình
Chân buồn chân bước một mình
Nhìn trong lá rụng thấy hình bóng ai
Dù cho đời có tàn phai
Vẫn lê gót bước ngắn dài thời gian
Lắng nghe tiếng gió thở than
Nhẹ hiu hiu thổi sợ tàn hương Thu
Chỉ buông ngọn gió tình ru
Lá ơi đừng rụng cho dù gió đưa
Em như chiếc lá Xuân xưa
Dù Thu có đến vẫn chưa muốn tàn
Nhưng ai rồi cũng ngỡ ngàng
Lá nào rồi cũng úa vàng cuối Thu
Một ngày mây phủ âm u
Mưa rơi gió lạnh trời mù khói sương
Lá kia dẫu có vấn vương
Sẽ rơi với những sầu thương cõi lòng
Rồi trong đám lá mênh mông…
Có thương… có tiếc… mây hồng năm nao?
Nhưng tim anh vẫn dạt dào
Nâng chiếc lá úa ép vào vần thơ…
Bùi Đức Tùng
Monday, October 14, 2013
Nắng Thu
Nắng Thu
Trời đã vào
thu miền tây bắc
Mưa thu rả rích
suốt đêm ngày
Gió thu xào xạc,
mùa gió chướng
Lá rụng đầy sân,
phủ gốc cây.
Sáng nay se lạnh, trời xanh ngắt
Bầu trời mây trắng lững lờ trôi
Nắng ấm xua tan hơi lạnh giá
Cái nắng mùa thu vốn hiếm hoi.
Nắng thu chiếu
sáng lên vạn vật
Cây cỏ dường
như được hồi sinh
Khóm cúc trước
nhà còn vài nụ
Thẹn thùng
khoe sắc dưới bình minh.
Kia, đóa hồng nhung còn sót lại
Đón ánh nắng vàng tươi thắm thêm
Nọ, đóa hoa quỳnh e ấp nụ
Chờ khi nắng ấm, mở cánh mềm.
Những giọt nắng
vàng đang nhảy múa
Lung linh trên
sân cỏ mênh mang
Ông mặt trời hãy
khoan ngủ sớm
Chờ ta tận hưởng
nắng thu vàng…
Hát Bình Phương
Trăng Quê Nhà
Phố nhỏ mình ta căn gác vắng
Khói thuốc mông lung nhớ mái tóc dài
Nhớ chiều tan học quen tiếng guốc
Đâu ngờ dâu bể lạc tình ai!
Khói thuốc mông lung nhớ mái tóc dài
Nhớ chiều tan học quen tiếng guốc
Đâu ngờ dâu bể lạc tình ai!
Đời quanh quẩn rày đây, mai đó
Gạo chợ nước sông, một kiếp người
Nhìn khói đốt đồng thương quê mẹ
Mà nghe nước mắt cứ chực rơi !
Gạo chợ nước sông, một kiếp người
Nhìn khói đốt đồng thương quê mẹ
Mà nghe nước mắt cứ chực rơi !
Mấy chục năm rồi, ta bạc tóc
Nhớ mẹ ru kẽo kẹt võng đưa
Nhớ tiếng quốc kêu lòng thổn thức
Vẫn chưa quên được tiếng gà trưa !
Nhớ mẹ ru kẽo kẹt võng đưa
Nhớ tiếng quốc kêu lòng thổn thức
Vẫn chưa quên được tiếng gà trưa !
Đêm nay ta thấy trăng gác núi
Treo nỗi buồn ta một phía trời
Một vầng trăng nhưng mỗi nơi mỗi khác
Một cuộc đời nhiều ngã rẽ, em ơi !
Treo nỗi buồn ta một phía trời
Một vầng trăng nhưng mỗi nơi mỗi khác
Một cuộc đời nhiều ngã rẽ, em ơi !
tháng 10. 2013
TRÚC
THANH TÂM
(Châu Đốc)
Thu Tôi
Có nghĩa gì đâu những buổi
chiều như thế.
Mà linh hồn tôi lãng đãng giữa mây trời.
Hình như nước mắt ai kia bên góc đời quạnh quẽ.
Rơi xuống âm thầm làm ướt dấu chân tôi.
Đâu phải vì thu làm vàng màu hoa cúc.
Mà áo ai phai từ một thuở xa người.
Giòng sông hôm nao có rộn ràng thao thức.
Nhìn qua bên kia thơm ngát những thu tôi.
Tôi biết từ đâu và tôi biết vì đâu.
Mùa trăng thiên thu còn loang vết nhớ.
Bài thơ vu vơ và lời thương yêu thật nhỏ.
Mà đau trong tôi từng phiến lá tình sầu.
Thì em cứ gọi mùa thu về kể lể.
Cho nhánh sương mù còn yên ngủ trên tay.
Và em cứ đi, đi vô cùng lặng lẽ.
Đến bên đời tôi gọi một tiếng thở dài.
Bởi bên kia sông là tình tôi ở lại.
Tiếng hát đâu đây giăng mắc những thăng trầm.
Có phải là em đứng bên bờ nhân ngãi.
Xõa tóc hong buồn trên những lối gian truân.
Tôi sẽ thấy mùa thu tôi bỗng lạ.
Nắng và mưa thành những điệp khúc vô chừng.
Và tôi cũng thấy
đất trời thênh thang từng giòng sông thu rất cũ.
Lững lờ trôi đi,
trôi đi mà sao vẫn quanh đây?
Phạm Chinh Đông
Mà linh hồn tôi lãng đãng giữa mây trời.
Hình như nước mắt ai kia bên góc đời quạnh quẽ.
Rơi xuống âm thầm làm ướt dấu chân tôi.
Đâu phải vì thu làm vàng màu hoa cúc.
Mà áo ai phai từ một thuở xa người.
Giòng sông hôm nao có rộn ràng thao thức.
Nhìn qua bên kia thơm ngát những thu tôi.
Tôi biết từ đâu và tôi biết vì đâu.
Mùa trăng thiên thu còn loang vết nhớ.
Bài thơ vu vơ và lời thương yêu thật nhỏ.
Mà đau trong tôi từng phiến lá tình sầu.
Thì em cứ gọi mùa thu về kể lể.
Cho nhánh sương mù còn yên ngủ trên tay.
Và em cứ đi, đi vô cùng lặng lẽ.
Đến bên đời tôi gọi một tiếng thở dài.
Bởi bên kia sông là tình tôi ở lại.
Tiếng hát đâu đây giăng mắc những thăng trầm.
Có phải là em đứng bên bờ nhân ngãi.
Xõa tóc hong buồn trên những lối gian truân.
Tôi sẽ thấy mùa thu tôi bỗng lạ.
Nắng và mưa thành những điệp khúc vô chừng.
Và tôi cũng thấy
đất trời thênh thang từng giòng sông thu rất cũ.
Lững lờ trôi đi,
trôi đi mà sao vẫn quanh đây?
Phạm Chinh Đông
Subscribe to:
Posts (Atom)