Ở đâu trong cuộc sống nầy
Có em là có những ngày dễ thương
Ở đâu trong cuộc đời thường
Có em đời đã vàng ươm tiếng cười
Trời cao xanh một khoảng trời
Gió qua gió cũng bồi hồi bay qua
Chỉ chừng một chút mưa sa
Đã nghe chết ngộp trong tà áo em
Hương trong áo lụa em mềm
Mùi trong tóc xõa không quên được mùi
Có em đá thốt nên lời
Cỏ thêm xanh ngắt môi cười thêm quen
Cảm ơn em gọi chút duyên
Đời không còn nghiã nếu em đi rồi!
TRẦN KIÊU BẠC
No comments:
Post a Comment