Tôi nhớ biết bao ngôi nhà xưa
Bên dòng sông nhỏ, cạnh hàng dừa
Hoa bưởi đầu mùa thơm ngan ngát
Tiếng mẹ ru con, võng khẽ đưa.
Tôi nhớ khôn nguôi mái gia đình
Yêu thương, hòa thuận, chứa chan tình
Ông bà, cha mẹ cùng con cháu
Sum họp ấm êm, nặng nghĩa tình.
Tôi nhớ vô cùng một dòng sông
Cánh cò bay lả tận ruộng đồng
Hàng dừa tha thướt soi bóng nước
Cầu sắt bắc ngang, dáng cong cong.
Tôi nhớ ngút ngàn thuở nữ sinh
Một thời son trẻ, vạn niềm tin
Áo trắng thơ ngây, bay theo gió
Tóc phủ bờ vai, dáng xinh xinh.
Tôi nhớ làm sao ngôi trường làng
Tiếng trẻ đọc bài giọng vang vang
Phía trước sân trường, cây phượng vĩ
Đến mùa hoa nở, báo hè sang.
Tôi nhớ vô vàn những học sinh
Ngoan ngoãn, thơ ngây, đượm thắm tình
Lớp học thân yêu, đầy ánh mắt
Mơ một tương lai, sáng niềm tin.
Tôi nhớ như in ngày ra đi
Nghẹn ngào rơi lệ buổi phân kỳ
Người đi, kẻ ở ngày đưa tiễn
Còn buồn nào hơn phút chia ly?
Tôi nhớ thiết tha nơi cố hương
Nuôi tôi khôn lớn đậm tình thương
Vòng tay ấm áp người thân thuộc
Chợt buồn thân phận kẻ tha phương!
Trở Về Mái Nhà Xưa
Mười mấy năm dài nơi xứ lạ
Ta trở về thăm mái nhà xưa
Bao kỷ niệm còn in trong trí
Nhớ thương, thương nhớ mấy cho vừa…
Bước chân chầm chậm vào hẽm nhỏ
Cảnh cũ bây giờ đã đổi thay
Ngôi nhà yêu dấu không còn nữa
Khoé mắt rưng rưng giọt lệ cay...
Ngôi nhà mới mẻ trên nền cũ
So mái nhà xưa, đẹp mọi bề
Thoáng chốc tâm tư ta lắng đọng
Bao kỷ niệm xưa chợt hiện về…
Ngày ấy gia đình ta nghèo khó
Chăm chút nuôi con được lớn khôn
Ngôi nhà nhỏ bé mà ấm cúng
Tuy nghèo vật chất, sáng tâm hồn…
Nhà rộng thênh thang nơi đất khách
Vắng người thân thuộc, thấy ngậm ngùi
Bao giờ trở lại quê lần nữa
Kỷ niệm ngày xưa sẽ chôn vùi…
Dòng Sông Kỷ Niệm
Tình cờ ta thấy lại dòng sông
Vài chiếc thuyền con trôi giữa dòng
Uy nghi sừng sững cầu Rạch Cát
Cầu Gành bốn nhịp dáng cong cong.
Thấp thoáng trên sông cụm lục bình
Xa xa ló dạng ánh bình minh
Hàng dừa tha thướt soi bóng nước
Bông bằng lăng tím nở đẹp xinh.
Bến đò năm cũ vẫn còn đây
Cô lái đò kia dáng gầy gầy
Dăm ba lữ khách rời đò nhỏ
Ghé hàng bán nước dưới bóng cây.
Dòng sông thân ái tận quê nhà
Đất khách quê người chỉ có ta
Sẽ có một ngày ta trở lại
Tìm kỷ niệm xưa đã nhạt nhòa...
Vùng Kỷ Niệm
Mười mấy năm dài xa cách quê
Nhớ mái nhà xưa ta trở về
Ngập ngừng chân bước trên đường đất
Nghe lòng xao xuyến, dạ tái tê...
Cảnh cũ, người xưa gặp gỡ nhau
Nhớ về bao kỷ niệm năm nào
Ông bà, con cháu cùng chung sống
Rộn rã tiếng cười, vui biết bao!
Ngôi nhà cũ kỹ phủ rong rêu
Kẻ còn ở lại xót xa nhiều
Người nơi xứ lạ lòng lưu luyến
Khói bếp vờn bay mỗi buổi chiều…
Hàng dừa cằn cỗi cạnh dòng sông
Còn đâu cây mận trái chín hồng
Chẳng nghe thoang thoảng mùi hoa bưởi
Cây nhãn sau hè vắng bướm ong.
Đâu tiếng chuông chùa buổi sớm mai
Trên đồng không thấy bóng trâu cày
Ta tìm nơi ấy con diều biếc
Trên khoảng trời xanh phất phới bay.
Ngôi trường vắng hẳn tiếng ê a
Cây phượng mùa hè chẳng nở hoa
Đâu còn cánh phượng rơi ngập lối
Mỗi độ hè về rộn tiếng ve.
Ta trở về đây để tỏ tường
Nỗi lòng lữ khách nhớ cố hương
Tìm vùng kỷ niệm mà không thấy
Đất khách quay về, dạ vấn vương…
Nghe tiếng đàn tranh giữa đêm trường
Ta bỗng chạnh lòng nhớ cố hương
Bao năm xa cách không trở lại
Lưu luyến trong lòng niềm nhớ thương...
Ta nhớ khôn nguôi một dòng sông
Mang nhiều kỷ niệm vấn vương lòng
Có còn bóng dáng con đò nhỏ
Hờ hững chuyến đò khách sang sông.
Ta thấy xa xa khói lam chiều
Bay theo hướng gió thổi hiu hiu
Dưới đồng bầy trẻ đang đùa giỡn
Vui vẻ say mê tung cánh diều.
Ta nhớ áo dài em thướt tha
Trên đường quen thuộc bước về nhà
Tà áo phất phơ bay theo gió
Thấp thoáng bóng hồng dáng kiêu sa.
Ta thấy ngôi chùa cạnh bến sông
Người Hoa thành kính gọi chùa Ông
Trên trần những nén nhang hình tháp
Khói hương bay tỏa tận bờ sông.
Ta nhớ ngôi trường mái rêu xanh
Cây phượng trước sân lá đầy cành
Vài con chim nhỏ đang ríu rít
Bóng người đi tới vụt bay nhanh.
Ngoài vườn cúc nở với hoa hồng
Hoa bưởi trắng tinh thơm ngan ngát
Xen lẫn màu hồng hoa thanh long
Cố hương yêu dấu nỗi nhớ mong
Bao bọc Cù Lao bởi dòng sông
Chỉ cần nhắm mắt trong khoảnh khắc
Kỷ niệm xa xưa chứa ngập lòng...