Từ khi "một thuở quân trường",
Những chàng trai Việt lên đường tòng chinh.
Mơ non sông được thanh bình,
Đàn chim non đã quên mình ra đi !
Bây giờ ta bạn còn chi,
Quê hương còn đó, Xuân thì xót xa !
Tình kia một thoáng đã già !
May còn ngồi lại, tưởng là chiêm bao !
Bạn bè giờ lại có nhau,
Tiếc thương những đứa đi vào thiên thu !
Gẫm trong một cõi vân phù,
Mấy lần gặp nữa, cho dù trăm năm ?
Bạn còn, ta ráng đến thăm,
Mai kia khuất núi, ngàn năm mĩm cười !
Huệ Ánh
No comments:
Post a Comment