Tuesday, August 31, 2010

Hạnh Phúc Thật Gần










Này em !

Có phải khi mình mất đi hạnh phúc

Thì mới hay... hạnh phúc có trong đời.

Có phải khi mình mất đi người mẹ

Mới thật lòng gọi hai tiếng : '' Mẹ ơi ! ''


… Có những mai nụ hồng ngoài hiên nở

Chân em qua , không buồn ngắm một lần ,

Chợt chiều hôm gió về làm hoa vỡ

Nhìn phai tàn , rồi cúi xuống bâng khuâng ..


_Có một người trải qua lần hoạn nạn

Mãi về sau khép lại '' cửa tâm hồn ''.

Từ khi mắt thôi nhìn đời sáng lạn

Ngọc châu và đôi mắt, quý nào hơn?


_ Ai cũng sống bằng con tim , nhịp thở

Mà quên đi hơi thở vốn nhiệm mầu

Cơn đau đến, muộn màng lòng chợt hiểu

Trút hơi tàn... đời sống sẽ còn đâu !


Có phải khi bên đời xa vắng mẹ

Mình mới hay , Mẹ .. tất cả trong đời.

Có phải khi cha tạ từ dương thế

Cuộc chia lìa mới thấm nổi đơn côi ?


Em tôi hỡi ! Hãy về hôn lấy mẹ

Ôm lấy cha , thảo hiếu với huyên đường .

Là đôi mắt, là hoa , hơi thở nhẹ

Hãy ân cần gìn giữ lấy mà thương ...


Chớ để khi mình mất đi hạnh phúc

Biết , vòng tay yêu dấu đã xa rồi ,

Em có biết tôi mơ hoài bé dại

Được Mẹ bồng .. ru giấc ngủ à ơi ?..


Thích Tánh Tuệ

Bên thềm Vu Lan 2010

Đôi Bàn Tay Yêu Thương



Bất chợt chiều nay nhìn lại
Bàn tay mẹ hái hoa hường
Đôi tay một thời nhẫn nại
Bây chừ.., ngón đã trơ xương .

Từ lâu đôi bàn tay ấy
Tôi que^n cầm lấy một lần
Ôi bàn tay...thương biết mấy
Dịu dàng, độ lượng, từ tâm .

Bàn tay thuở ngồi khâu vá
Đèn khuya bóng mẹ âm thầm
Nâng niu, vỗ về thơ ấu
'' Canh chầy thức đủ vừa năm ..''

Bàn tay dắt dìu tuổi nhỏ
Ngay` xua chẳng chịu đến trường
Buổi mai đưa vào lớp học
Dặn dò : '' con gắng Mẹ thương !''

Mo cau đựng đầy hạt dẻo
Thương con Mẹ bới ra đồng
Rồi tay cấy từng luống mạ
Thu nao` lúa đã đầy bông

Một thời tay là sen búp
Từng đêm chắp lại nguyện cầu
Thương Cha miệt mài chinh chiến
không về . Mẹ sống lo âu .

Bàn tay dạn dầy sương nắng
Đời con một sớm xuân hồng
Vì con tận tình lo lắng
Nên người, ấy Mẹ chờ mong

Thương sao đôi bàn tay Mẹ !
Nghìn năm vẫn cứ mặn mà
Ngàn lời thơ con muốn kể
Đâu bằng Mẹ tháng ngày qua ...

Xin hôn đôi bàn tay Mẹ
Bàn tay đẹp đẽ lạ thường
Sức sống vươn lên mầu nhiệm
Đong đầy tất cả yêu thương.


Thích Tánh Tuệ


Một Nắng Hai Sương











Chiều ra bên bờ sông vắng
Thẩn thơ theo bờ cát dài
Con tìm dấu chân của mẹ
Tìm hoài không thấy.., chiều phai...


Sớm mai Mẹ đi gánh nước

Mẹ gánh hai thùng sương đầy
Khi mặt trời còn yên giấc
Bờ lau sậy còn ngủ say.

Buổi trưa Mẹ đi gánh nước

Mẹ gánh hai thùng nắng vàng ,
Nghiêng nghiêng con nhìn trong ấy
Thấy cả mây trời mênh mang...

Buổi chiều Mẹ đi gánh nước

Mẹ gánh hai thùng mưa đầy
Mưa lên nhạc mềm nón lá
Mẹ về ướt áo không hay !.

Rồi đêm..lại đi gánh nước

Mẹ gánh hai thùng sao trời .
Có hôm con nhìn rất lạ
Trong thùng có cả trăng trôi.

Một đời Mẹ đi gánh nước

Gánh theo sương nắng bao mùa
Gánh cả đời con nằng nặng
Tình thương Mẹ nói sao vừa .

Một chiều Mẹ lìa đôi gánh

Bốn mùa thuơng nhớ gọi tên
Con nhìn hai thùng nước nhỏ
Chờ trông bóng Mẹ hiện lên .

Chiều trên bến ngồi quạnh quẽ
Còn nghe kĩu kịt trong hồn .
Tay ôm cây đòn gánh Mẹ
Mắt buồn .. dõi bóng hoàng hôn...

Thích Tánh Tuệ
TV Thường Chiếu-Long Thành 7.1989

Tiếng Ru Ngàn Đời













'' Gió mùa thu mẹ ru con ngủ
Năm canh chày thức đủ trọn năm.''


Lời Mẹ ru dìu dặt tựa dương cầm
Đưa con trẻ âm thầm vào giấc ngủ …

Mẹ ru con… cho cúc vàng chớm nụ
Cho đêm sang nhắn nhủ gió thu về.
Mẹ ru tình chan chứa một vùng quê
Từng đêm ánh trăng về soi bóng mẹ.

Mẹ ru con trong chuỗi ngày thơ bé
Võng đong đưa theo tiếng mẹ ru hời .
Khi bên trời lác đác giọt sương rơi
Mẹ vẫn thức ngồi ru con đêm vắng .

Ôi bóng mẹ như tượng thần lẳng lặng
Nhìn con thơ trong giấc ngủ say nồng .
Đêm muôn trùng tình mẹ ngát mênh mông
Trăng thổn thức soi tấm lòng của mẹ .

Mắt mẹ hiền dấu chân chim đã kẽ
Thời gian trôi tóc mẹ đã phai màu
Bàn tay gầy hằn những vết lo âu
Vì đời mẹ dãi dầu bao khuya sớm .

Dòng sữa mẹ nuôi đời con khôn lớn
Thương con thơ lòng chẳng gợn ưu phiền .
Ôi ngọt ngào dòng sữa mẹ thiêng liêng !
Cho con uống đượm khắp miền thân thể .

Ân tình mẹ rộng sâu như trời bể
Ngàn lời thơ chẳng kể hết ơn Người
Mượn cung đàn muôn điệu , tiếng thơ khơi
Tạ ơn mẹ, tạ ơn Người sinh trưởng .

Mang ơn mẹ, mang ơn nhiều vô lượng
Lời ru xưa âm hưởng chẳng phai tàn .
Thu lại về….vàng lá rụng ngoài sân
Con viễn xứ chạnh lòng thương nhớ mẹ .


Hoàng hôn xuống chuông chùa ngân nhè nhẹ
Kinh Vu Lan trầm ấm vọng vang lời
Dù mai nay đời chia rẻ đôi nơi
Con vẫn nhớ tiếng ru hời của mẹ


Ai xuôi ngược trong cuộc đời dâu bể
Vu Lan về... lòng nhớ Mẹ chăng ai ?…


Thích Tánh Tuệ