
Thursday, November 23, 2017
Monday, November 20, 2017
NHỚ MÃI ƠN THẦY CÔ
NHỚ
MÃI ƠN THẦY CÔ
Người
ta ví von nhà giáo với người chèo đò
Khách
vừa qua sông, đã vội hững hờ quay mặt
Đưa
nhận chút tiền công, dây thân tình bỗng khác
Đường
ai nấy đi mặc cho thế sự ngược xuôi
Những
đứa học trò học xong rồi cũng vậy thôi
Qua
sông rồi quên nhanh, hướng về bờ bến khác
Thầy
trò lạ nhau nhìn nhau như đã từng đi lạc
Tình
nghĩa gì đâu chỉ một chút nắng sân trường
Đâu
ai biết rằng Thầy trò nặng lắm chữ THƯƠNG
Ngày
bế giảng Thầy Cô ôm đám học trò sướt mướt
Con
đò đưa nước mắt không xuôi mà chảy ngược
Chảy
về trường xưa nơi xuất phát một hành trình
Học
trò qua sông không bao giờ cố ý lặng thinh
Cũng
chưa bao giờ xuống đò xong là ngoảnh mặt
Thầy
Cô mang theo mình lời “Lương Sư Hưng Quốc”
Trò
cũng đau đáu trong lòng câu “Nhất Tự Vi Sư”
Những
đêm gió lạnh trở mùa khuya lắc khuya lơ
Thầy
Cô không ngủ, những tâm hồn non cũng thức
Cô
nghĩ về tương lai, Thầy lo lương tâm chức nghiệp
Trò
tự hỏi lòng mình làm gì cho Thầy Cô vui
Vào
Đông rồi, gió bấc mang về cái lạnh mồ côi
Đôi
tay yếu bây giờ cầm mái chèo còn vững?
Tóc
màu phấn, kính hai tròng, run đôi chân đứng
Vẫn
ngày đêm âm thầm qua lại chuyến đò đưa
Những
đứa học trò không còn trẻ như ngày xưa
Nếu
đứng cạnh Thầy Cô soi gương chung màu tóc
Ước
chi một ngày ngồi lại lớp xưa mà khóc
Chất
kho kỷ niệm vàng cho khẳm chuyến đò ngang
Ơn
Thầy Cô sớm trưa, đêm ngày mãi mãi còn mang!
TRẦN
KIÊU BẠC
(Khoá 5 Trung Học Ngô Quyền, Biên Hoà)
Thursday, November 16, 2017
Ơn Thầy
Ơn Thầy
Thời gian thấm thoát trôi dần
Thầy tôi tuổi hạc đã gần tám mươi
Sớm mai thức dậy mỉm cười
Mừng một ngày mới vui tươi đón chào
Nhớ trường trung học thuở nào
Thầy trò hun đúc biết bao ân tình
Hè về phượng nở đẹp xinh
Chia tay tạm biệt ảnh hình khắc ghi
Thầy ở lại, trò bước đi
Tương lai rộng mở, sá gì chông gai
Mỗi năm càng nặng đôi vai
Đưa đò từng chuyến miệt mài sang sông
Khách đi Thầy vẫn trông mong
Lên đường vạn sự hạnh thông vững vàng
Xuân qua rồi đến hè sang
Bến xưa một chuyến đò ngang đi về
Một đời tận tụy với nghề
Bảng đen bục giảng cận kề bao năm
Giờ đây tóc bạc hoa râm
Thầy vui khi nhận lời thăm của trò
Ngày nay cuộc sống ấm no
Nhớ ơn người lái con đò năm xưa
Biết lời nào nói cho vừa
Mong Thầy sức khỏe, sớm trưa an bình.
Hát Bình Phương
Tuesday, November 14, 2017
Cù Lao Phố Biên Hòa
Cù Lao Phố Biên Hòa
Hò:
Còi đêm xe lửa qua cầu Ghềnh
Mẹ kêu đi ngủ tắt đèn đi
con
Chuông chùa Đại Giác công phu
Cha đà thức giấc dắt trâu ra đồng.
Thong dong con nước Đồng Nai
Đò qua bến cũ ai khơi tiếng hò
Ngọt ngào hương bưởi Biên Hòa
Sóng Cù Lao Phố dạt dào trong mưa.
Ốc đảo giống quả chuông chùa
Vườn cây, đồng lúa bốn mùa rung rinh
Miếu đình, nhân kiệt địa linh
Nông Nại Đại Phố chợ Trong,
chợ Ngoài.
Cầu Cống đường đất chia hai
Cầu Gành rẻ trái thăm ai Chợ Đồn
Rẻ phải Rạch Cát bồn chồn
Quốc lộ số 1 vào bùng binh Biên Hòa.
Cù Lao nơi em sinh ra
Tắm sông, lội nước, chèo đò, trèo cây
Hiệp Hòa trường học vui vầy
Thầy xưa bạn cũ từ ngày ấu thơ.
Từ mái chùa, từ đền thờ
Đại Giác, Nguyễn Hữu Cảnh còn in trong
hồn
Chùa Ông, Chúc Thọ (Thủ Huồng)
Không mơ vẫn nhớ, vẫn thương
quê mình.
Cầu Hang, Rạch Cát, Cầu Gành
Ai về Cầu Cống chút tình qua hỏi thăm
Thăm em Cù Lao Phố bấy năm
Tiếng chuông Đại Giác, xe lửa qua
cầu Gành nhớ chăng?
Bửu Truyền
Subscribe to:
Posts (Atom)