Monday, January 13, 2014

MONG MANH

Ta quen nhau mùa xuân
Lối đi mai vàng nở
Em cúi đầu mắc cỡ
Che nghiêng nón thẹn thùng.

 Chỉ nhìn em thoáng thôi
Tim đập loạn lên rồi
Em giả vờ không thấy
Mà má đỏ hây hây.

 Không uống một giọt rượu
Sao thấy người say say.
Vịn cánh mai phớt tỉnh
Đâu có ngờ em hay!

 Vườn mai cùng sánh bước
Hai đứa chẳng nói gì
Nhưng lòng thầm nguyện ước
Trọn đời chung lối đi.

 Xa nhau mấy mùa đông
Bỗng tin em lấy chồng
Bay về trên gác trọ
Nghe lòng buồn mênh mông.

 Cung Trầm

 

No comments:

Post a Comment