Ta cứ ngồi yên dưới ánh trăng
Để nghe thăm thẳm tận mênh mông
Bao nhiêu hình bóng nhiều năm cũ
Kỷ niệm buồn vui chất ngất lòng
Có những ngày thơ mái ấm xưa
Mảnh vườn nho nhỏ đẫm màu trăng
Củ khoai vùi bếp tro còn ấm
Mẹ kể con nghe chuyện chị Hằng
Sao ước chi mình có cánh bay
Để được cùng trăng khắp đó đây
Tiếng mẹ êm đềm con yên giấc
Hồn trẻ còn nguyên giấc mộng đầy
Theo những mùa trăng để lớn khôn
Trăng chở ai kia . . . với nỗi buồn
Nhìn trăng sao thấy lòng nhung nhớ
Trăng hẹn đợi chờ, trăng vấn vương
Trăng rót bên thềm chút nhớ thương
Trăng lúc đầy vơi, mắt lệ hờn
Trăng xẻ làm hai, vầng trăng úa
Trăng buồn ngơ ngẩn mảnh hồn đơn
Đời biết bao lần trăng đến, đi
Bạc tóc nhìn trăng vẫn thấy buồn
Một mảnh trời khuya trăng vẫn sáng
Đêm tàn trăng lạnh chỉ buồn hơn
Nguyên Nhung
No comments:
Post a Comment