Thursday, July 1, 2010

Thời Áo Trắng











Thời Áo Trắng
Ta vẫn mến yêu tà áo dài
Dù thời áo trắng đã phôi phai
Làm sao quên được màu mực tím
Nắn nót bài thơ gửi đến ai?
Tuổi lắm mộng mơ, nhiều ước vọng
Đến chân trời mới dệt tương lai
Thời gian như bóng câu cửa sổ
Để ta vương vấn nhớ thương hoài...


Nữ Sinh
Nhớ quá đi thôi, thời nữ sinh !
Một mình len lén đọc thư tình
Ai đó bỏ vào ngăn bàn học?
Kèm một món quà, bé xinh xinh...
Còn đâu, tà áo dài tha thướt
Trong trắng, ngây thơ tuổi học sinh.
Hình như...vẫn sót trong trí nhớ
Vài kỷ niệm xưa, dăm mảnh tình !!!

Một Thời Áo Trắng
Nhớ quá đi thôi thời giáo sinh
Thấp thoáng đâu đây những ảnh hình
Thầy cô, bạn hữu, ngôi trường cũ
Thân thương, ấm áp biết bao tình...

Ra trường mỗi đứa một phương trời
Đàn chim tung cánh khắp muôn nơi
Tuổi trẻ, niềm tin cùng hy vọng
Cánh cửa tương lai mở rộng mời...

Đường đời sao lắm nẻo chông gai
Tàn cuộc bể dâu, ai có hay?
Kẻ nơi đất khách, đời lưu lạc
Người chốn quê nhà, lắm đắng cay!

Các con khôn lớn đã thành danh
Cha mẹ xa rồi thuở tuổi xanh
Thời gian điểm tuyết trên mái tóc
Mong đời còn lại sống yên lành...


Lưu bút ngày xanh, lật từng trang
Đây thầy, nầy bạn, đứng chung hàng
Kỷ niệm ngày xưa đầy lưu luyến
Một thời áo trắng, nhớ mênh mang...

Tình cờ liên lạc với bạn, thầy
Nghìn trùng xa cách tận chân mây
Nửa vòng trái đất như ngắn lại
Hỏi han, chia sẻ, hẹn sum vầy...


Mimosa
Ngần ấy năm dài ta cách xa
Phương trời thăm thẳm, mimosa
Có còn luyến nhớ ân tình cũ
Kỷ niệm thuở nào lúc chia xa...
Riêng ta đêm trắng còn thao thức
Một khối tình si đã nhạt nhòa
Thôi thế là thôi, đừng nuối tiếc
Dòng thời gian chảy hẳn phôi pha...


Tình Cờ
Ta được gặp em thật tình cờ
Để rồi thơ thẩn mãi người ơi!
Vấn vương hình bóng em trong trí
Một mảnh tình con, dăm bài thơ.
Kẻ tận chân mây, người viễn xứ
Ta lại xa em cũng tình cờ
Biết đến bao giờ mình tương ngộ
Hay chỉ tình cờ gặp trong mơ?


Mối Tình Đầu
Mấy chục năm rồi, em nhớ không?
Chúng mình gặp gỡ, mối tình nồng.
Tưởng rằng bền chặt duyên hẹn ước
Ai ngờ hai lối rẽ đôi lòng!
Em nhé ta đành chia cách biệt
Đừng chờ đợi nữa, chẳng hoài mong.
Ân tình xưa ấy, giờ dĩ vãng
Hạnh phúc là đây, sống bên chồng...


Chuyện Mưa Mây
Ngày đó quen nhau, trời mưa mây
Len lén nhìn em dáng thơ ngây
Ngoài kia gió lạnh cơn mưa đổ
Ta nép bên nhau giữa phố gầy.

Nhớ quá đôi môi cười ngát say
Ta mong mưa đến, đợi từng ngày
Mưa hãy kéo dài, khoan vội dứt
Để đừng lưu luyến phút chia tay.


Em đã khóc nhiều lúc biệt ly
Quê hương khói lửa, anh ra đi
Kỷ niệm êm đềm luôn thầm nhớ
Giữ mãi trong tim phút phân kỳ.

Em đừng trông ngóng, chẳng đợi chờ
Tình ta ngày ấy thật tình cờ
Như cơn mưa đến trong bất chợt
Hãy cố quên đi một giấc mơ...


Hương Tình Cũ
Thuở ấy tóc em xõa ngang vai
Hương tóc thoảng đưa theo gió may
Áo trắng nữ sinh dài tha thướt
Anh trộm nhìn theo em có hay?

Chúng mình chan chứa một cuộc tình
Sóng bước bên nhau bóng với hình
Dòng sông năm cũ lời hẹn ước
Mong chuyện chúng mình mãi đẹp xinh.

Năm tháng dần qua bao đổi thay
Có duyên không nợ đành chia tay
Đôi ngã đường đời ta chia cách
Cũng đành duyên số đã an bài!

Em lên xe hoa bước theo chồng
Còn anh cưới vợ thế là xong
Từ nay quên hết hương tình cũ
Kỷ niệm ngày xưa chôn đáy lòng.
Đã nói chia tay sao vấn vương
Lắm khi thao thức suốt canh trường
Vẫn mong gặp lại người xưa ấy
Cho vơi nỗi nhớ với niềm thương.

Bây giờ em ở tận nơi đâu
Hạnh phúc giàu sang hay dãi dầu
Có còn nhớ đến ân tình cũ
Một thuở xa xưa mối tình đầu?

Nỗi Niềm
Ta thấy u buồn khi vắng em
Ngày lại ngày qua, đêm từng đêm
Bên ấy xa xôi nơi cố quốc
Hẳn em vui hưởng phút êm đềm
Bên cạnh cháu con cùng thân quyến
Có biết bên nầy ta nhớ em?
Tâm tư khoắc khoải cùng trông ngóng
Mong sẽ gặp nhau vơi nỗi niềm...

Giận Hờn
Có lúc đôi ta giận hờn nhau
Làm thinh, chẳng nói một lời nào.
Hình như hai đứa đều có lỗi
Giờ muốn làm hòa, biết nói sao?
Thôi nhé anh ơi, đừng giận nữa !
Thời gian thắm thoát sẽ trôi mau.
Hãy quẵng gánh lo mà vui sống
Tận hưởng niềm vui lúc gần nhau...

No comments:

Post a Comment