Tuesday, April 16, 2013

BỆNH





Gửi em một chút tình say
Đầu lây lất nặng ngất ngây tuyệt vời.
Đêm qua đêm mộng mê tơi.
Ai đem tuyết lạnh giữa nơi nắng hồng.
Giật mình những tưởng mùa đông.
Mà sao hâm hấp giữa dòng mồ hôi.
Dường như em đứng bên tôi,
Nụ cười xinh xắn trên đôi môi hồng.
Nắm tay em, trong mộng mấy lời,
Cám ơn em gái tuyệt vời của tôi.
Tiếng tim từng nhịp bồi hồi
Em lời nhỏ nhẹ, với đôi mắt buồn.

Cuộc đời em, chị đau thương,
Làm thân vợ lính lắm đường truân chuyên.
Bỏ  quên bao nỗi muộn phiền,
Bỏ quên tà áo còn vương phấn hồng.
Xa bục giảng, chịu long đong.
Về đây nối lại những dòng thương yêu.
Ghé qua Cầu Mát một chiều.
Uống cà phê nóng bao điều vấn vương
Hỡi em, cô gái dễ thương.
Đưa tay chị nắm, bệnh dường thối lui.

Thêm
(Tặng Hát Bình Phương)

Saturday, April 6, 2013

 TÂM SỰ NGƯỜI VỢ LÍNH

 



Khi anh nắm tay em run run cầu hôn

Em thẹn thùng má đỏ hồng ưng thuận.

Từ lúc ấy em đã thành vợ lính.

Chấp nhận vui buồn theo những chuyến hành quân.



Khi anh trải thân miệt mài chiến trận.

Em bên mẹ già trông ngóng từng đêm.

Hỏa châu sáng trên bầu trời đỏ rực,

Là tim em thấp thỏm, mỏi mòn,



Khi anh bước vào nhà với 3 ngày nghỉ phép, 

Áo nhà binh vừa giặt ủi cứng hồ,

Mùi áo lính thơm, em hít vào ngây ngất,

Là tim em dào dạt sóng vỗ bờ 



Khi anh bước lên xe lên đơn vị,

Em tiễn anh, nước mắt cứ tuôn rơi,

Anh đâu biết tâm hồn em chới với.

Sợ ngày mai em sẽ mất anh thôi.



Khi  anh trở về với đoàn quân tan tác,

Em quá mừng, chồng em vẫn còn đây,

Dẫu ra sao, hai đứa sẽ chung vai,

Mặc mưa bão đọa đày bao gian khổ.



Anh khăn gói 3 ngày đi, em vẫn nhớ,

Cơm độn khoai, rau, sắn của nhà quê.

Cá kho ớt, em cất riêng dành để, 

Mệ bảo ăn, em khóc, đợi anh về



Khi thăm anh nơi trại tù cải tạo,

Mặt anh xanh, da vàng vỏ, ốm o.

Con khóc thét, tránh xa cha, vì sợ.

Anh nát lòng, em trăm mối tơ vò.



Anh trong đó, giữa vòng vây quỷ đỏ,

Em ở ngoài, cũng trăm nỗi truân chuyên,

Dù không gần nhau, tâm hồn vẫn dính liền.

Hẹn nhau nhé, trung trinh em gắng giữ.



Và vậy đó, giờ chúng mình đoàn tụ,

Dẫu bệnh đau hay trăm thứ phong ba,

Được gần nhau, lo lắng lúc tuổi già

Là vợ lính em vui lòng chấp nhận.



Nguyễn thị Thêm

20/03/13